Cái Chết Theo Góc Nhìn Của Kinh Thánh
- T.S Rick Jory
- 3 thg 4, 2023
- 3 phút đọc
Đã cập nhật: 22 thg 6, 2023

LINH HỒN CỦA CON NGƯỜI là bất tử không thể tiêu biến, kể cả linh hồn của người được cứu lẫn chưa được cứu. Tuy bất tử, nhưng linh hồn có khởi đầu vì con người là loài thọ tạo, họ không tồn tại từ trước vô cùng (Thi Thiên 139:13). Thế nhưng khi đã bắt đầu hiện hữu, con người sẽ cứ tồn tại cho đến vô tận. Khi ban huấn dụ cho A-đam, Đức Chúa Trời cũng công bố hình phạt cho sự bất tuân huấn dụ đó:
... nhưng về trái của cây biết điều thiện và điều ác thì con không được ăn, vì ngày nào con ăn trái cây đó, chắc chắn con sẽ chết. (Sáng Thế 2:17)
Phao-lô dạy:
Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất vinh quang của Đức Chúa Trời. (Rô-ma 3:23)
Vì tiền công của tội lỗi là sự chết. (Rô-ma 6:23a)
A-đam và dòng dõi của ông sẽ trải qua sự chết.
Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi đã vào trong thế gian, và bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã lan tràn đến mọi người vì mọi người đều đã phạm tội. (Rô-ma 5:12)
Bởi vì tội lỗi của A-đam mà sự chết đã vào trong thế gian.
Xét theo Kinh Thánh, sự chết không có nghĩa là “không tồn tại”, mà là sự phân rẽ. Có hai loại sự chết. Sự chết về thể xác là sự phân rẽ khỏi thể xác. Sự chết thuộc linh là sự phân rẽ với Đức Chúa Trời. Tiên tri Ê-sai mô tả sự chết thuộc linh như sau:
Nhưng chính vì sự gian ác của các ngươi
Đã phân cách các ngươi với Đức Chúa Trời mình
Và tội lỗi các ngươi đã che khuất Ngài khỏi các ngươi
Đến nỗi Ngài không nghe các ngươi nữa. (Ê-sai 59:2)
Khi A-đam phạm tội, ông kinh nghiệm sự chết thuộc linh ngay tức khắc. Tất cả hậu tự của A-đam đều sinh ra trong sự chết thuộc linh, và tình trạng đó kéo dài cho đến khi họ được sống lại thuộc linh (tham khảo Ê-phê-sô 2:1). Sự sống mới—sự xóa bỏ khoảng cách giữa chúng ta với Đức Chúa Trời—chính là nền tảng của sự cứu rỗi. Chúa Jêsus phán dạy Ni-cô-đem:
Thật, Ta bảo thật ngươi, nếu một người không được sinh lại, thì không thể thấy vương quốc Đức Chúa Trời. (Giăng 3:3)
Thật, Ta bảo thật ngươi: Nếu một người không nhờ nước và Thánh Linh mà sinh ra thì không thể vào vương quốc Đức Chúa Trời. (Giăng 3:5)
Tội lỗi phân cách chúng ta với Đức Chúa Trời—sự chết thuộc linh. Nhưng Đức Thánh Linh khiến cho chúng ta được tái sinh thuộc linh, nghĩa là chúng ta được hòa thuận với Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:1) và trở nên con của Ngài (Rô-ma 8:14). Không dừng lại ở việc xóa bỏ khoảng cách giữa chúng ta với Ngài, Đức Chúa Trời còn đảm bảo không có điều gì có thể phân rẽ chúng ta với Ngài một lần nữa (Rô-ma 8:38-39).
Sự chết về thể xác là sự phân rẽ khỏi thể xác. Là con người, ai cũng sẽ trải nghiệm sự chết về thể xác, cho dù đã được cứu rỗi hay chưa. Sự chết này chính là hình phạt Đức Chúa Trời dành cho A-đam và Ê-va khi họ không vâng lời:
Vì con là cát bụi, Con sẽ trở về với cát bụi. (Sáng Thế 3:19b)
Tình trạng phân rẽ khỏi thể xác là tạm thời, vì sẽ đến lúc tất cả sẽ được phục sinh bằng thể xác. Sự kiện này cũng sẽ xảy ra với cả người được cứu lẫn không được cứu, tuy không xảy ra cùng thời điểm.
Do đó, sự chết là sự phân rẽ.
Comments