Phục vụ Chúa: Đặc quyền của một số người hay trách nhiệm của mọi tín hữu?
- Duc An Nguyen
- 24 thg 9, 2024
- 3 phút đọc

Trong xã hội hiện đại, nơi mọi lĩnh vực đều được chuyên môn hóa, chúng ta thường vô tình áp dụng tư duy này vào đời sống đức tin. Quan niệm cho rằng công việc của Đức Chúa Trời chỉ dành cho những “chuyên gia” - những người được đào tạo bài bản trong hội thánh hoặc lĩnh vực truyền giáo - đã ăn sâu vào suy nghĩ của nhiều Cơ Đốc nhân.
Hệ quả là, Hội thánh thường bị phân chia thành hai nhóm rõ rệt: “giáo phẩm” và “giáo dân”. Công tác phục vụ Chúa, từ giảng dạy, lãnh đạo đến truyền giáo, được mặc định là thuộc về giới giáo phẩm. Trong khi đó, những công việc hàng ngày của giáo dân, dù là luật sư, doanh nhân hay nông dân, dường như ít có giá trị thuộc linh hơn. Tư duy này còn dẫn đến một hệ lụy đáng buồn: những người muốn nghiêm túc bước theo Chúa thường cảm thấy áp lực phải từ bỏ công việc hiện tại để theo đuổi con đường “toàn thời gian” trong lĩnh vực tôn giáo.
Tuy nhiên, Kinh Thánh không hề ủng hộ sự phân cấp này. Thực tế, khái niệm “giáo dân” hoàn toàn không tồn tại trong Tân Ước. Thay vào đó, mỗi tín hữu đều là một phần không thể thiếu trong thân thể Đấng Christ, với những chức năng khác nhau được phân công.
Sứ đồ Phao-lô đã viết trong Ê-phê-sô 4:11-13:
11 Chính Ngài đã ban cho một số người làm sứ đồ, một số người làm nhà tiên tri, một số người khác làm nhà truyền giảng Tin Lành, một số người khác nữa làm mục sư và giáo sư, 12 để các thánh đồ được trang bị cho công tác phục vụ và xây dựng thân thể Đấng Christ, cho đến khi tất cả chúng ta đều đạt đến sự hiệp nhất trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, 13 để trở nên người trưởng thành, đạt đến tầm vóc đầy trọn của Đấng Christ. (Ê-phê-sô 4:11-13)
Đoạn Kinh Thánh này thường bị hiểu sai là sự xác lập các chức vụ khác nhau trong Hội thánh, từ đó dẫn đến sự phân cấp trong công tác phục vụ. Tuy nhiên, nếu đọc kỹ hơn, chúng ta sẽ thấy mục đích của việc Chúa ban cho những chức năng khác nhau không phải để tạo ra sự phân biệt, mà là để “trang bị cho mỗi tín hữu - thánh đồ - cho công tác phục vụ” và “xây dựng thân thể Đấng Christ”.
Nhiều học giả Kinh Thánh cũng đồng tình với quan điểm này. Greg Ogden, nguyên Giám đốc Chương trình Tiến sĩ Thần học tại Học viện Kinh Thánh Fuller, khẳng định rằng không có chỗ nào trong Kinh Thánh cho thấy thuật ngữ “mục vụ” chỉ dành riêng cho một tầng lớp nhất định:
Không có nơi nào mà thuật ngữ “mục vụ” hoặc “người làm công tác mục vụ” ám chỉ đến một tầng lớp nhất định được tách ra khỏi phần còn lại Hội thánh.
Peter T. O'Brien cũng nhấn mạnh rằng mỗi chi thể trong thân thể Đấng Christ đều có vai trò quan trọng trong sự phát triển toàn vẹn của Hội thánh:
“Phân đoạn này không xác lập sự phân cấp giữa giới giáo phẩm và hàng giáo dân, nó nói về việc hội thánh được ban cho những con người khác nhau để hỗ trợ trong công tác phục vụ và gây dựng hội thánh. Ý tưởng chính không phải là ân tứ được ban cho một tầng lớp đặc biệt nào đó, mà là con người là sự ban cho của hội thánh.”
Tóm lại, không có Cơ Đốc nhân “bán thời gian”. Mỗi chúng ta đều được kêu gọi để phục vụ Chúa toàn thời gian, không phân biệt chức vụ hay vai trò. Sự phục vụ này không chỉ giới hạn trong những hoạt động tôn giáo truyền thống, mà còn thể hiện qua cách chúng ta sống, làm việc và tương tác với mọi người xung quanh. Mỗi chúng ta đều là những viên gạch quý giá trong ngôi nhà của Chúa, cùng nhau xây dựng một Hội Thánh hiệp nhất và yêu thương, nơi mọi người đều có cơ hội đóng góp và tỏa sáng trong ân tứ Chúa ban.
Comments